LAISAC
  Thơ vui
 

Em Ứ Lấy Chồng Đâu

Em ứ lấy chồng phi công đâu,
Máy bay lượn lượn ở trên đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình anh hỏi toạ độ đâu! 

Em ứ lấy chồng bộ đội đâu
Mũ cối luôn luôn đội trên đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình anh hỏi bắn vào đâu!

Em ứ lấy chồng IT đâu,
Máy tính luôn luôn ở trong đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình anh hỏi: ổ MềM đâu !

Em ứ lấy chồng thầy giáo đâu,
Giáo Án Anh luôn soạn gối đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình Anh truy trả bài mau!
Em ứ lấy chồng công chức đâu,
Bổ túc văn hóa luôn trên đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình Anh hãi: Bổ túc mau!



Của ai bé nhất ! Không rõ   

Xa xa một đám ồn ào,
các ông đang cãi : Người nào bé hơn?
Có ông văng bọt hùng hồn :
” Của tôi bảo đảm bé con nhất đời
Vợ tôi thì thích mê tơi
Luôn tay sờ mó, nghịch chơi cả ngày ”
Ông kia gân cổ nói ngay :
” Của tôi cực bé, gọn tay dể cầm
Cô em gái vợ khoái thầm
Ghé tai nó cứ xì xầm mượn… chơi ”
Ông khác ngoác miệng chen lời :
” Của tôi khỏi nói, thôi rồi bé teo
Em hàng xóm cứ mè nheo
Anh cho em thử… kỳ kèo ỉ ôi ”
Cãi nhau ỏm tỏi một hồi
Các ông kẻ móc, người moi ra ngoài…
Thì ra là cái ” Mô-bai ”
Điện thoại đời mới mảnh mai, điệu đời…

                                                           ĐÂY THờI BãO GIá                           

 

 




Sao em không về xem bão giá ?
Từ mấy ngày qua chới với luôn.


Tiền lương vừa lãnh cầm đi chợ,
Bão giá quây quanh mặt xanh dờn.

Giá theo lối giá lương đường lương,
Đời sống hôm nay thật thảm thương.

Tiền lương tiền thưởng như chiếc lá,
Có trụ qua mùa bão giá không?

Mơ đến ngày nao đến ngày nao,
Lương mình được lãnh tăng thật cao.

Điện nước xăng dầu-ồ chuyện nhỏ,
Cuối tháng lãnh lương, thở cái phào.


( Hàn Mặc Cảm)


Lương cứ hẹn...


 

 Lương cứ hẹn, nhưng lương đừng tăng nhé!
Để tôi nghèo tôi còn muốn làm thơ
Ngó ra đường thấy giá chạy vù vù
Tôi nói khẽ: Gớm! Sao mà đắt thế!

 

Lương cứ hẹn nhưng lương đừng tăng nhé!
Tăng lai rai thì có nghĩa gì đâu...
Nếu mà lương không đuổi kịp xăng dầu

 

Tôi vẫn sống mong manh như nắng lụa.

 

 

Lương cứ hẹn cho tôi chờ thêm nữa

 

Hẹn ngày mai tiền có sẽ tươi vui

 

Ngày mai tăng, vẫn là ngày mai thôi...

 

Lương cứ hẹn, nhưng lương đừng tăng nhé!

 

 

Tôi sẽ đói – cố nhiên – như thường lệ

 

Nếu trót tăng, lương hãy gắng tăng nhiều

 

Tình mất vui khi cưới được người yêu

 

Đời chỉ đẹp khi còn nhiều than thở.

 

 

Lương đừng tăng, giá đừng tìm bến đỗ

 

Cho đời tôi... lơ lửng...giống... đời lương!

 

HỒ DÍNH

 

 

 Thơ vui 8/3


Một ngày anh làm vợ
Ngày ấy sẽ trôi qua,

Em cứ ngồi ngắm hoa,
Em cứ ca cứ hát,
Anh sẽ lo rửa bát,
Anh sẽ lo quét nhà,
Anh sẽ lo giặt là,
Em uống gì anh pha,
Chợ gần hay chợ xa,
Anh lần ra được hết.
Món em ưa anh biết,
Em cứ chờ mà xem.
Em đánh phấn xoa kem,
Anh nhặt rau vo gạo.
Em ung dung đọc báo,
Anh tay nấu tay xào.
Anh tự làm không sao.
Đừng lo gì em nhé!
Tà áo em tuột chỉ,
Đưa anh khâu lại giùm.
Nho anh mua cả chùm,
Buồn mồm em cứ nếm.
Bạn gái em mà đến,
Cứ vô tư chuyện trò.
Anh tắm cho thằng cu,
Rồi anh ru nó ngủ.
Màn hình bao cầu thủ,
Nghe em hét “vào rồi”.
Hết một ngày em ơi!
Hai tư giờ thôi nhé!

Một ngày anh làm vợ!
Một ngày em làm chồng!

VỢ LÀ

Không biết định nghĩa Vợ là chi đây 

Vợ là quả ớt chín cây

Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.

Vợ là một đoá hoa hồng

Vợ là "sư tử Hà Đông" trong nhà.

Vợ là nắng gắt mưa sa

Vợ là giông tố phong ba bão bùng.

Nhiều người nhờ Vợ lên Ông

Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ

Vợ là cả những vần thơ

Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy

Vợ là một chất men say

Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng

Vợ là một áng mây hồng

Vợ là hoa hậu để chồng mê say.

Vợ là khối óc bàn tay

Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta

Vợ là nụ Vợ là hoa

Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.

Vợ là tín dụng nhân dân

Vợ là kế toán giải ngân trong nhà

Vợ là biển rộng bao la

Vợ là hương lúa đậm đà tình quê

Vợ là gió mát trưa hè

Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông. 

Vợ là chỗ dựa cho chồng

Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?

Khoan khoan hãy nghĩ lại đi

Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.

Việc nhà vợ có công đầu

Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.

Vợ là máy giặt trong nhà

Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.

Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe

Lời ru xưa lại vọng về trong ta.

Vợ là làn điệu dân ca.

Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên

Vợ là cái máy đếm tiền

Vợ là "Nội lực" làm nên cơ đồ

Vợ là thủ quỹ thủ kho

Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.

Vợ là vũ trụ bao la

Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.

Khi nào giận, lúc nào thương.

Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.

Vợ là một khúc sông sâu

Vợ như là cả một bầu trời xanh

Vợ là khúc nhạc tâm tình

Vợ là cây trúc bên đình làm duyên

Vợ là cô Tấm thảo hiền.

Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.

Vợ là con Phật, cháu Trời,

Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.

Vợ là...

Hôm nay mùng 8 tháng 3




 
  CÓ TẤT CẢ: 1247878 visitors (3850556 hits)  
 
This website was created for free with Own-Free-Website.com. Would you also like to have your own website?
Sign up for free